ChiếnTranh và Tội Ác


Cộng Sản so với Khủng Bố 

Cả 2 đều có những hành vi vô nhân tàn ác!
Nhưng Cộng Sản thì tồi tệ hơn vì Cộng Sản giết ngay chính đồng bào của nó, 
còn Khủng Bố thì giết kẻ thù người nước ngoài, người khác chủng tộc.

Tại sao CSVN tuyên dương anh hùng, liệt sĩ  cho những tên khủng bố đặt chất nổ nơi đông người, giật mìn xe khách… để giết chết những người dân vô tội nhằm mục đích gây bất ổn trong xã hội, gây sợ hãi trong nhân dân?
Đọc những hồi ký, bài viết của CSVN ca tụng những tên Biệt Động Thành, Đặc Công… với những hành vi tàn ác vô nhân mà chúng đã gieo rắc khắp Miền Nam trước 1975…. Ta mới thấy hết cái gian ác của chúng, mới thấy được cái bộ mặt thật của loại súc sinh đi tuyên dương anh hùng liệt sĩ cho bọn khủng bố để xúi giục chúng tàn sát đồng bào…
Điền Đông Phương


Hãy nhìn cặp mắt của thằng tướng cộng sản Lê Đức Anh
khi nghe nó nói:
"Lòng nhân ái làm nên 30/4/1975",
rồi nhìn cái búa này là một trong những chứng
tích của hành vi dã man đến tận cùng
mà chúng vinh danh tại Bảo Tàng Quân Đội Việt Nam.
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ cho người ta thấy
cái dối trá, cái tàn ác vô nhân của loài CSVN này!
Các anh nói rằng vùng giải phóng của các anh là chiếm gần hết nông thôn Miền Nam, vậy tại sao không thấy các anh xây dựng một nhà tù nào ở Miền Nam cả?
Nếu căn cứ vào những bản tin, bút ký, sách báo mà các anh đã rêu rao, thì con số người VNCH bị các anh BẮT SỐNG là mấy trăm ngàn người ???
Hỏi vậy chớ những người đó đi đâu cả, mà cho đến ngày 30/4/1975 cũng chẳng thấy ai trở về ???
Câu trả lời đơn giản là chỉ vì khi các anh bắt được ai là tra tấn rồi giết để răn đe người dân Miền Nam, thì các anh cần gì đến nhà tù !!!
Tất cả những người bị rơi vào tay các anh đều đã bị đem đi tra tấn dã man rồi mổ bụng, đập đầu, chặt tay chặt chân, thả trôi sông hoặc ném ra chỗ đông người với “Bản Án” ghim trên ngực để răn đe những người khác!

Kẻ nào cố nói rằng, người cộng sản không vô nhân tàn ác như thế, hãy trả lời đi, những người miền Nam đã bị họ bắt trong suốt 20 năm chinh chiến đó, đã đi đâu cả rồi? Cho đến ngày 30/4/1975 cũng chẳng thấy ai trở về?! 

Bắt được đối phương đưa ra tòa xử án, cho đến Côn Đảo, Phú Quốc… để thọ án, mãn án thì thả về, so với việc bắt được rồi là tra tấn rồi giết, thì ai tàn ác hơn ai???





Tại sao Cộng Sản phải giết người để làm   "Kách Mệnh"?

Điền Đông Phương
Tất cả những chế độ độc tài, tất cả những chính quyền Cộng Sản đều xây dựng trên BẠO LỰC, không có sự đồng thuận của người dân!
Muốn ngăn chặn sự phản kháng của người dân không đồng thuận, phải làm cho họ SỢ. Phải dùng bạo lực với một số "đối tượng" nào đó, phải đánh phủ đầu xã hội. Bạo lực càng sắt máu càng tốt, bởi sẽ không còn ai dám phản kháng! Không còn ai dám phản kháng, đồng nghĩa với tuân thủ, phải câm miệng mà theo. 
Đối tượng nào không quan trọng. Không có "Trí, Phú, Địa, Hào" thì sẽ có thành phần khác.
Đối tượng mang tội gì, hay bị gán cho tội gì, không quan trọng. 
Đối tượng có thực sự mang tội đáng bị tận diệt hay không, cũng không quan trọng.
Quả thực ta có thể nghĩ ra một tội danh nào đủ lớn mà con người có thể phạm đáng phải trả giá bằng mạng vài triệu con người?
Tội giết người? Tội bóc lột? Tội Tư Sản? Tội Địa Chủ? Tội làm việc cho Tây? Tội truyền đạo Thiên Chúa? Tội làm người Việt Nam Cộng Hòa? Không, tội danh không quan trọng, đối tượng không quan trọng. Điều quan trọng là thông điệp của bạo lực: Chúng tao sẵn sàng giết, chúng tao có khả năng giết và chúng tao giết bằng mọi cách tàn bạo nhất. Có muốn chống lại chúng tao không?
Trường Chinh, cựu Tổng Bí Thư Đảng cộng sản Việt Nam đã nói: "Đảng Cộng Sản CƯỚP chính quyền bằng bạo lực thì Đảng Cộng Sản sẽ giữ chính quyền bằng bạo lực".
Khởi thủy họ lập ra "Đội Vũ Trang Tuyên Truyền Giải Phóng Quân", mang súng đạn chĩa vào đầu dân mà tuyên truyền thì ai dám cãi? (Sau này họ đã gỡ bỏ 2 chữ "Vũ Trang" và thay vào đó bằng 2 chữ "Việt Nam"!). Thời kỳ ám sát thủ tiêu trước đó, thời kỳ thanh trừng, thời kỳ cách mạng bạo lực, thời kỳ "Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ" đã diễn ra từ trước khi Hồ Chí Minh bắt đầu xây dựng Đảng của ông ta, rồi công khai giết người ngay sau khi họ CƯỚP được chính quyền, ngay khi họ cần củng cố chính quyền. 
Chính điều này tạo ra quyền lực. Quyền lực để cầm quyền một xã hội đã khiếp sợ, đã câm miệng đi theo.
Giết, giết, giết... Ông Hồ đã phát động "Một Cuộc Cách Mạng Long Trời Lở Đất" để "đào tận gốc, trốc tận rễ" đối tượng Trí, Phú, Địa, Hào trong Cải Cách Ruộng Đất!
Chẳng hạn như "thành phần địa chủ", sao không buộc họ nộp lại đất cho Nhà Nước? Họ mà không nghe thì xử sau cũng đâu có muộn?  
Không, như thế không tạo ra khủng bố. Không tạo ra khiếp sợ. Không đủ để khiến một xã hội phải cúi mặt, câm miệng mà theo. Phải đấu tố, phải thanh trừng, phải giết và phải giết bằng cách man rợ nhất. Giết bằng cách chôn sống rồi cày cho đứt đầu. Phải giết trước sự chứng kiến của mọi công dân già trẻ lớn bé. Cho nhìn thấy người bị giết như thế, chúng mới sợ.
Đối tượng nào không phải là điều quan trọng. Tội danh nào cũng không phải là điều quan trọng. Nguyên do nào cũng không phải là điều quan trọng. Giết ai cũng vậy! Miễn là có giết. Và giết thiệt nhiều. Càng nhiều càng tốt. Giết cho dân sợ. Dân sợ thì ta cai trị dễ dàng!
Đó là lý do tại sao người Cộng Sản thời ông Hồ luôn kích động lòng hằn thù giai cấp để giết người...



Giết người để tạo một
Xã Hội Công Bằng kiểu Cộng Sản

CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT
Tại sao CSVN lại giúp người đói bằng cách xúi giục họ tiêu diệt người đang no đủ?
Tại sao CSVN lại giúp người yếu bằng cách làm cho kẻ mạnh phải yếu hơn?

Xúi giục con tố cha, vợ tố chồng
Kích động lòng hằn thù giai cấp

Chôn sống

 Kéo cày xuyên qua cổ
CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT
“Thù muôn đời muôn kiếp không tan!”
“Căm hờn lại giục căm hờn
Máu kêu trả máu đầu van trả đầu!”
(Tố Hữu)

Giết giết nữa bàn tay không phút nghỉ
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong
Cho Đảng bền lâu cùng rập bước chung lòng
Thờ Mao Chủ Tịch, thờ Xít Ta Lin bất diệt
(Trăm hoa đua nở trên đất Bắc trang 37, thơ Tố Hữu)

Những quân cướp ruộng cướp nhà
Những quân đè cổ lột da giống nòi
Bọn địa chủ cắm vòi hút máu
Phải vùng lên mà đấu thẳng tay!
Thực dân địa chủ một bầy
Chúng là thú vật ta đây là người.
(Quang vinh Tổ quốc chúng ta, 8/1955, thơ Tố Hữu)
 
“Lôi cổ bọn chúng ra đây
Bắt quỳ gục xuống đọa đày chết thôi”
(Xuân Diệu!)

“Vực nào sâu bằng chí căm thù”
“Đêm nay vui tiệc liên hoan
Ngày mai xé xác moi gan quân thù!” (Hoàng Cầm!)

*** Nên nhớ, những thi sĩ trên đây đều là những nhà thơ tình ái lãng mạn trước khi họ theo Hồ Chí Minh để thành người cộng sản.



Một người khởi thủy dùng chính mồ hôi nước mắt, sức lao động của mình để khai phá đất đai, để lại cho con cháu; rồi cũng chính bằng sức lao động, con cháu họ mở mang ra thêm để có được một tài sản gọi là phú nông, trung nông. Những con người như thế tại sao lại gọi họ là kẻ thù, cần phải “đào tận gốc, tróc tận rễ “?
Nếu muốn cướp đất của họ để “làm Cách Mạng” thì cứ bảo họ “hiến” đất, chứ cần gì phải tàn sát họ mới được gọi là làm Cách Mạng?
 

Địa chủ thời Cải Cách Ruộng Đất không đủ sức canh tác hết đất đai thì họ mướn tá điền canh tác, sản sinh ra hoa màu lúa thóc, thì bị “Đào tận gốc trốc tận rễ”!
Còn quan quyền bây giờ đất đai dư thừa đó được chúng lập ra vườn hoa cây cảnh để hưởng nhàn, sân golf để vui chơi… Trong khi người dân không có đất canh tác thì các ngài đã từng nhân danh bần cố nông mà nên nghiệp thì lại an nhiên tọa hưởng trên mồ hôi nước mắt nhân dân!
 

Chủ yếu CCRĐ của Tàu là Mao nhằm vào việc lo củng cố địa vị của đảng CS và của ông ta, nhưng với CCRĐ ở VN, HCM và đảng của ông ta có mục tiêu xa hơn và thâm hiểm hơn, đó là chuẩn bị con đường dẫn dân tộc Việt trở thành nô lệ cho một “giai cấp” mới, là đảng viên đảng CSVN.
Thực tế lịch sử hơn nửa thế kỷ qua ở VN cho thấy Cải cách ruộng đất không phải là một sai lầm mà là một tội ác có tính toán của bè lũ HCM nhằm biến người dân trong vùng cộng sản kiểm soát thành những “ con vật “ mất hết ý chí phản kháng , chỉ biết cúi đầu vâng phục Bác và Đảng. Đúng như nhà văn Nguyễn Tuân đã nói trước khi chết : “ Tất cả chúng ta đều mang chung một họ : họ SỢ”.
Không cần phải đấu tố, giết người như thế. Ông Hồ muốn tịch thu đất đai của họ để chia cho người nghèo thì cứ tịch thu, khi nào họ không tuân thủ, thì khi đó hẳn áp dụng luật pháp. Tôi nghĩ với thể chế Cộng Sản thời đó, không ai dám giữ lại đất đai cả. Tại sao lại phải tàn sát con dân của mình để LÀM CÁCH MẠNG?


Cả miền Bắc XHCN thời đó đã thành một xã hội của lủ đầu trâu mặt ngựa, đạo đức gia đình xuống đến tận cùng của sự băng hoại, con tố cha vợ tố chồng, anh em xóm làng tố giác lẫn nhau..
Xã hội của ông thánh Hồ chí Minh!


Nếu là để dẹp bọn cường hào ác bá, tay sai thực dân... để lập một xã hội công bình, thì sẽ không có ai nói một lời nào cả! Nhưng sự thật thì không phải như vậy, mà chủ yếu là CSVN muốn biến người dân thành những “ con vật “ mất hết ý chí phản kháng, chỉ biết cúi đầu vâng phục Bác và Đảng bằng cách dùng mọi luận điệu dối trá để khích động lòng căm thù giai cấp.
Nếu vì lý tưởng công bình xã hội, thì nhà cầm quyền cộng sản chỉ cần tịch thu những đất đai dư thừa của địa chủ để cấp phát cho người vô sản như miền Nam đã làm... Chứ tại sao lại cần phải giết chết những con người như thế trong CCRĐ mới là làm cách mạng? Công cuộc Cải Cách Điền Địa của ông Diệm, Người Cày Có Ruộng của ông Thiệu mang đầy tính NHÂN BẢN sao ông Hồ không làm, lại phải dùng đến những hành vi cực kỳ tàn ác vô nhân?
Tại sao người cộng sản lại coi việc giết người là điều tất yếu để biện minh cho hành động giết người? Làm cách mạng là phải giết người?
Khởi đầu, người nông dân bằng sức lao động cần cù, bằng chính mồ hôi nước mắt của mình đi khai khẩn một mảnh đất hoang. Sau đó họ được chính quyền thực dân cấp giấy chủ quyền mảnh đất mà họ đã khai khẩn đó. Rồi những thế hệ kế tiếp cũng bằng sức lao động của mình để bảo tồn và mở mang thêm phần đất cha ông để lại, và họ trở thành “giai cấp” trung nông, phú nông... Thế là dưới mắt người cộng sản thời đó, họ là địa chủ, là giai cấp bốc lột, là kẻ thù, cần phải “đào tận gốc, trốc tận rễ “! Chỉ cần có được một, hai công ruộng, vài con bò cũng đủ để bị đưa ra đấu tố!
Không cần phải đấu tố, giết người như thế. Ông Hồ muốn tịch thu đất đai của họ để chia cho người nghèo thì cứ tịch thu, khi nào họ không tuân thủ, thì khi đó hẳn áp dụng luật pháp. Với thể chế Cộng Sản thời đó, ai dám chống lại lệnh tịch thu để giữ lại đất đai của mình?
Nếu muốn cướp đất của họ để “làm Cách Mạng” thì cứ bảo họ “hiến” đất, chứ cần gì phải tàn sát con dân?
Địa chủ thời Cải Cách Ruộng Đất không đủ sức canh tác hết đất đai thì họ mướn tá điền canh tác, sản sinh ra hoa màu lúa thóc thì bị xem là bóc lột, cần phải “Đào tận gốc trốc tận rễ”! Còn quan quyền bây giờ đất đai dư thừa thì họ mướn nhân công lập ra vườn hoa cây cảnh để quan hưởng nhàn, sân golf để quan vui chơi… thì đó là họ đang tiến đến Công Bằng Xã Hội của người cộng sản!
Trong khi người dân không có đất canh tác thì những kẻ đã từng nhân danh Bần Cố Nông ngày đó để làm cách mạng, để giết người thì ngày nay đang an nhiên tọa hưởng trên mồ hôi nước mắt nhân dân! Những “địa chủ”, “tư sản “ là những người tạo ra của cải bằng chính mồ hôi nước mắt của họ và cha ông họ… thì có tội; còn những người nhờ tham nhũng, đục khoét, chiếm đoạt… mà có, thì lại là có công với cách mạng, đang được trả công từ đời này sang đời khác, thậm chí hiếp dâm vẫn được giảm án nhờ thuộc gia đình có công với cách mạng!

Như vậy, với một chính quyền được nắm bởi vô số những kẻ giết người, hiếp dâm, tham nhũng, khích bác tôn giáo…để làm cái công việc xây dựng xã hội, xây dựng “con người mới xã hội chủ nghĩa” như thế, thì đất nước sẽ đi về đâu?

Ám sát, Thủ tiêu
Ở nông thôn

Trong thành phố


Giật mìn xe khách











Đặt chất nổ nơi đông người














Đốt phá xóm làng





Pháo kích vào khu dân cư









Thảm sát đàn bà, trẻ thơ và người dân vô tội



Sự nghiệp Giải Phóng đó đã được xây đắp
bằng những máu xương này!




Những kẻ tuyên dương Anh Hùng Liệt Sĩ
cho bọn sát nhân này là loại người gì?


Gửi những anh hùng
Thay vì ngồi kể lại những chiến tích, các ông, những anh hùng bị lừa bịp, những anh hùng gian trá, những anh hùng ngu ngơ… hãy ngồi đếm thử xem đã có bao nhiêu đồng chí, đồng đội của các ông đã gục ngã trên chiến trường… bao nhiêu đồng bào vô tội đã bị các ông tàn sát ở hậu phương… để các ông làm anh hùng, để các ông chia nhau ngồi hưởng những đặc quyền đặc lợi trên mồ hôi nước mắt của nhân dân ngày nay…



Những Bút ký, Hồi ký còn sót lại

Miệng lưỡi cộng sản rêu rao rằng sở dĩ họ chiến thắng là vì họ được lòng dân, 
được nhân dân Miền Nam ủng hộ!!!
Trong khi sự thật họ chiến thắng là nhờ họ đã đạt đến đỉnh cao của gian manh tàn ác!
Những mẩu chuyện trong dân gian lưu lại cho đời sau 
chính là những nhân chứng có giá trị bằng ngàn lý sự!
Mời các bạn đọc những bút ký dưới đây để thấy dân Miền Nam 
đã "nuôi" Việt Cộng như thế nào...
Điền Đông Phương


Thanh Tâm Tuyền với bút ký "ĐỒN BA MÍT"

(...) Chiếc xe “díp” lăn vào con đường đất hẹp hai bên cỏ xanh cao  ngất. Nói là đường bởi vì bánh xe lăn được trên đó, thực ra chỉ có hai vệt mòn dài làm bởi bánh xe còn ở giữa vẫn là cỏ... Người ta bỏ dở công việc đón chúng tôi một cách thầm lặng hoan hỉ. Những cụ già ngả nón chào chúng tôi làm chúng tôi phải đáp lễ luôn ...Chúng tôi tạt vào đồn Ba Xe ... Các đồn ở đây sơ sài hơn ngoài Bắc. Đồn cũng xây cất hớ hênh dễ dãi tỏ cho có mặt mà thôi (...)
Tôi tỉnh dậy, ánh nắng xuống khỏi mái rung rinh. Mọi người đã bắt đầu làm việc. Những màu đen thô sơ của đồng ruộng lẫn với màu vàng kệch của quân đội (Cộng Hòa), cả những tấm lưng cháy nắng. Dân chúng đến phụ lực buổi nay khá đông. Trước đây quân đội viễn chinh Pháp không dám đóng đồn ở vùng này. Dân chúng sống trong sự áp bức bóc lột ghê gớm.
- Cây cam nhà tôi bán được ba trăm, thằng tư Đầy (Việt Cộng) nó thu hai trăm – một ông cụ đã nói với tôi khi tôi gặp cụ bên chợ - bây giờ quân đội ta về dễ chịu, mùa này tha hồ mà ăn trái cây. Thóc gặt một trăm giạ chúng thu hai mươi. Bởi vậy quân đội lập đồn chúng tôi hoan nghênh và tình nguyện giúp sức. Buổi đông thì bảy, tám mươi người, vắng thì ba bốn mươi người.
- Cây cau làm cột cờ kia là của nhà tôi - anh nông dân ngửng đầu nhìn chót vót há cả miệng – nó cao những 14 thước, tôi phải cưa bớt đi.
Quân đội xin một cây cau, dân chúng cho ba, xin một cây tre dân chúng cho mười (...)


"Tội TIẾP TẾ CHO ĐỊCH"

...Đây chỉ là một trong muôn ngàn sự việc mà người dân Miền Nam thời đó đều biết:
Một đơn vị Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đi hành quân vào một vùng nông thôn. Trên đường đi, họ dừng chân ở một thôn xóm hẻo lánh, một người phụ nữ đã mang rổ trứng vịt ra bán cho mấy anh lính trong đơn vị này, và họ đã mua hết. Sau khi đơn vị này rút khỏi vùng hành quân một ngày, người phụ nữ đó đã bị du kích địa phương tìm đến và xử bắn vào đầu, cột xác vào một gốc cây ven đường làng, cổ chị đeo một tấm bảng viết câu: “Tội tiếp tế cho địch”. Không ai được phép mang xác đi chôn cất.
Từ đó, người dân địa phương không ai dám “tiếp tế” cho “địch” nửa, và họ cũng “tự nguyện”... ủng hộ Việt Cộng.
Hình thức khủng bố, giết hại dân lành của những người tự nhận là “làm cách mạng” đã một thời đầy dẫy khắp miền Nam, nó cho thấy, trong một cuộc chiến dành dân lấn đất, kẻ nào tàn ác hơn, kẻ đó sẽ thắng. 

Dĩ nhiên người cộng sản không bao giờ kể lại những hành vi đó trong bút ký chiến tranh của mình, và dĩ nhiên cũng không có những hình ảnh đó trong Viện Bảo Tàng Tội Ác Chiến Tranh của những người thắng trận nhưng cực kỳ gian manh tàn ác.


Chuyện ăn gan Việt Cộng là có thật! 
Đây là bằng chứng:
Điền Đông Phương
Những chuyện tàn ác mà Quân Lực VNCH đã làm, tôi xin kể ra đây cho các bạn thấy một chuyện có thật ngay trong đơn vị của tôi:

Hạ Sĩ Ch. là người tàn ác nổi tiếng trong đơn vị của tôi. Đi hành quân anh ta thường ăn cắp đồ của dân trong vùng hành quân như radio đem về thành phố bán rất rẻ và luôn rêu rao là anh ta lấy của dân khi đi hành quân. Độc ác nhất là có hai lần anh ta đã mổ xác một Việt Cộng ở Ba Càng (khoảng giữa 2 tỉnh Vĩnh Long và Cần Thơ)  và một VC khác ở Vĩnh Bình để lấy gan đem về nướng rồi mang ra quán nhậu, kêu mọi người đến xem anh ta ăn gan VC!
Hôm đó tôi được báo cáo cho biết là anh ta đang ngồi nhậu ngoài quán với một lá gan của VC, tôi lập tức đi ra quán, lấy cái gan ném xuống sông và buộc anh ta về căn cứ, định sẽ đưa anh ta ra tòa án quân sự. Nhưng ngay đêm đó đơn vị nhận được lệnh hành quân, nên tôi phải hoãn lại. Và ngay trong cuộc hành quân đó, anh ta bị tử trận!
Khi gia đình nhận xác anh ta về chôn ở gần An Trường, Quận Càng Long lúc đó thuộc tỉnh Vĩnh Bình (Trà Vinh bây giờ). Trong tang lễ, “phía bên kia” đã ra mặt làm lễ truy điệu và phong anh ta là Liệt Sĩ.

Thì ra anh ta là Việt Cộng được gài vào đơn vị tôi để làm nội tuyến, và tất cả việc anh ta làm là nhằm mục đích bôi lọ thanh danh Quân Lực VNCH.
Sau ngày 30/4/1975, thì mới lòi ra trong đơn vị của tôi có tất cả là 12 Việt Cộng làm nội tuyến như vậy!
Đó là sự thật!

Ngày nay Cộng Sản VN vẫn đang dùng sách lược đó:
Thi hành Nghị Quyết 36, họ đang tung người trà trộn vào cộng đồng Người Việt Hải Ngoại , làm những chuyện nhơ nhuốc để gây chia rẽ, bôi nhọ uy tín của cộng đồng này trên phạm vi toàn thế giới.
Trong nước thì họ sử dụng đám Đảng Đoàn nằm ngay trong học đường để theo dõi giáo viên, sinh viên, học sinh vốn là bạn học, thầy cô của chúng!
Họ cài những tên nhà tu "quốc doanh" vào các Tôn Giáo, cho bọn này làm những chuyện thối tha nhằm bôi nhọ thanh danh của các Tôn giáo và những người tu hành chân chính.
ĐÓ LÀ NHỮNG MINH CHỨNG HÙNG HỒN VỀ CÁI GIAN MANHTÀN ÁC MÀ QUÂN LỰC VNCH ĐÃ LÀM !!!
NÉM ĐÁ DẤU TAY THÌ KHÔNG AI HƠN ĐƯỢC CỘNG SẢN!!!



TỘI ÁC CHIẾN TRANH
Điền Đông Phương
Nói đến Chiến Tranh là nói đến Tội Ác!
Nhưng khi nói đến Tội Ác Chiến Tranh, cần phải xét xem đó là tội ác do cá nhân bộc phát, hay đó là Chính Sách của Quốc Gía hoặc của Chế Độ Cầm Quyền!
Không cần phải lý luận dài dòng, ta hãy nhìn vào những dữ kiện còn lưu lại từ cuộc chiến tranh Việt Nam 1954-1975:
Trên đây là Bản Tâm Niệm mà tất cả chiến sĩ VNCH
phải mang trong người.
Trên đây là tờ rơi được rải xuống khắp miền Nam
Đối với những đội quân Đồng Minh tham chiến để trợ giúp Quân Lực VNCH chống lại quân Cộng Sản Xâm Lược, thì chỉ có 2 đội quân bị mang tai tiếng, đó là quân Mỹ với vụ Thảm Sát 504 người dân ở Mỹ Lai, và quân Đại Hàn với những trò đùa nghịch tai quái của họ trong vùng đất do Việt Cộng kiểm soát.
Còn đây là lời thề ngay trong bài Quốc Ca của Cộng Sản Bắc Việt:
Quân Cộng Sản dưới lá cờ máu, vào Nam tàn sát đồng bào với lời thề "phanh thây uống máu quân thù"! Chỉ một lời thề đó đủ để nói lên tất cả cái tính vô nhân tàn ác của bè lũ mọi rợ súc sinh tự nhận là đi "giải phóng Miền Nam"!
Còn gì để biện minh nữa không hở loài súc vật đội lốt người với cái tên là Cộng Sản?
Có phải vì thấy cha anh của mình thời HCM mọi rợ quá, nên họ đã đổi lời ca nguyên thủy “thề phanh thây uống máu quân thù” thành câu “đường vinh quang xây xác quân thù” trong bài Quốc Ca của người Cộng Sản VN?
Chứng cớ rành rành ra đó, lời “thề phanh thây uống máu” còn nằm sờ sờ ra đó… Vậy thì ai mới là kẻ “ăn gan uống máu” như miệng lưỡi cộng sản vẫn rêu rao?
Ngày xưa cha anh họ nhờ uống máu nhân dân mà cướp được Miền Nam, thì đừng lạ gì khi ngày nay họ là những con người vô cảm, chia nhau uống mồ hôi nước mắt đồng bào…
Chiến địa là môi trường thích hợp nhất để sản sinh ra những tội ác chiến tranh.
Bởi thế, khi xét về tội ác chiến tranh, người ta luôn đặt vấn đề thế nào là tội ác chiến tranh của những cá nhân, thế nào là tội ác của một chính sách quốc gia...


Đối với những sự kiện đã xảy ra, thì quân Đại Hàn đã công khai lên tiếng xin lỗi và báo chí VNCH đã chỉ trích gay gắt!
Còn vụ Mỹ Lai, một toán lính Mỹ mất nhân tính đã bắn giết vô tội vạ, làm chết 504 người dân Mỹ Lai, cấp chỉ huy duy nhất ra lệnh là một Trung úy....Trong đơn vị của anh ta có những người tự bắn vào chân mình để chống lại lệnh sát nhân đó; ngoài đơn vị có những người đã dám đáp máy bay xuống hiện trường rồi đứng trước đám dân để ngăn cản thú tính của bọn lính sát nhân và di tản những người dân còn sống sót đến nơi an toàn...Thì điều đó không thể cho rằng đó là chính sách của quốc gia, hơn nữa vụ đó đã được phanh phui gần như tức khắc, cả nước Mỹ phẫn nộ và nguyền rủa... Mỹ đã đưa vụ đó vào chương trình giáo dục học đường, để khuyên răn những thế hệ kế tiếp tránh đừng phạm phải lầm lỗi đó, coi đó là một trang sử đau buồn trong Lịch Sử Mỹ; quân đội Mỹ đã coi đó là một vết nhơ trong Quân Sử Mỹ…
Còn đối với Cộng Sản Việt Nam, ví dụ như vụ Mậu Thân, các nạn nhân đã được lên danh sách từ trước, cấp chỉ huy cao nhất cũng là viên chỉ huy mặt trận Huế, dĩ nhiên với cấp bậc đó thì cũng khó gọi là chính sách quốc gia, nhưng rồi toàn đảng và nhà nước CS Bắc Việt đã đồng loạt ém nhẹm vụ đó, không có ai bị trừng phạt về việc tàn sát dã man này. Chẳng những thế, ngay sau ngày 30/4/1975 thì họ đã lập tức đi xoá bỏ mọi dấu vết mà người dân Huế dựng lên để tưởng nhớ những nạn nhân… Vậy đó có thể nói là chính sách của nhà nước cộng sản hay chưa?
Trong suốt 9 năm tham chiến, Mỹ chỉ để lại 1 vụ tai tiếng là vụ Mỹ Lai, trong khi đó tội ác của cộng sản ở Miền Nam đã diễn ra hàng ngày hàng đêm.

Việc họ  ra sức xóa bỏ mọi dấu vết tội ác tàn sát mấy ngàn người dân Huế trong khi dựng lên những tượng đài tưởng nhớ 504 nạn nhân Mỹ Lai đã nói lên điều gì? Tại sao họ không dựng đài tưởng nhớ như thế đối với mấy ngàn người dân Huế? 


ĐẠI LỘ KINH HOÀNG
 
Khi ác quỷ đến, loài người phải bỏ chạy... Vậy mà chúng vẫn không tha!
Dưới đây chỉ là vài hình ảnh điển hình:

Đại Lộ Kinh Hoàng (đoạn đường giữa Huế và Quảng Trị ) năm 1972 . Dân bỏ chạy xuống phía Nam sau khi quân CS Bắc Việt mở cuộc tấn công vượt sông Bến Hải năm 1972 chiếm Quảng Trị. Lời những người còn sống sót kể lại: "Đoàn thường dân di tản đã bị Quân cộng sản Bắc Việt bắn như bắn bia", khiến hàng ngàn người chết la liệt...



Truyền thuyểt Thánh Gióng và chuyện Lê Văn Tám có giống nhau không?
Điền Đông Phương
Link (Báo Khoa học & Đời Sống Online) :
http://www.bee.net.vn/channel/1984/200910/GS-Phan-Huy-Le-Tra-lai-su-that-hinh-tuong-Le-Van-Tam-1724804/
Thế giới loài người đã lên án bất cứ chế độ nào sử dụng trẻ em trong chiến tranh dù dưới bất cứ hình thức nào cũng đều là vô nhân tàn ác! Vậy những kẻ nào cho rằng, việc xúi giục trẻ em hy sinh trong chiến tranh vì bất cứ lý do nào chẳng hạn như vì lòng yêu nước, vì trả thù cho gia đình bị sát hại... là chấp nhận được, những kẻ đó nên nhớ rằng họ đang mang cái đầu óc chưa biến hoá hết từ vượn thành người!

Nay thì họ đã lên tiếng công nhận chuyện Lê Văn Tám là chuyện láo!

Bịa đặt một câu chuyện để hun đúc lòng yêu nước, chống ngoại xâm là chuyện thường, không có gì đáng nói. Nhưng bịa đặt với dã tâm xúi giục TRẺ EM “mơ thành người Quang Trung” để biến chúng thành những con vật hy sinh cho cái chủ nghĩa vô nhân tàn ác... thì đó là một tội ác của những đầu óc súc vật không gì có thể biện minh được!
Tổ tiên ta từ ngàn năm trước cũng đã hiểu được điều đó, nên trong truyền thuyết Thánh Gióng, tổ tiên ta đã nói rất rõ: Trước khi xung trận, cậu bé làng Phù Đổng đã vươn vai biến thành một trang thanh niên oai dũng, chứ không còn là một cậu bé nữa...
Những kẻ nào trước đây vẫn nói rằng chúng tôi xuyên tạc lịch sử, những kẻ nào vẫn biện minh cho những hành vi gian ác đi xúi giục trẻ em vào cuộc bắn giết... bây giờ họ đã thấy được sự thật!
Đã muộn chưa?
RỒI ĐÂY THỜI GIAN SẼ CHO CHÚNG TA THẤY còn vô số những gian dối của người cộng sản sẽ được phơi bày tiếp theo sau “Ngọn đuốc sống Lê Văn Tám” ...

Hãy giết người đi con! Hãy giết người đi con...

Giết người mà ngủ ngon.

Hỡi anh hùng tuổi nhỏ! Hỡi anh hùng tuổi nhỏ...



 


Hỡi hồn Mẹ Việt Nam! "Hỡi hồn Mẹ Việt Nam...

Mẹ ngửi mùi máu thối...

Mẹ lịm dần bên con... Mẹ lịm dần bên con..."
 
 

Hãy nhìn chú bé Việt Cộng đeo thủ pháo trên lưng!

Đây mới đích thực là Cháu Ngoan Bác Hồ!
Bộ mặt vô cảm này chắc giờ đây đang ngồi đếm tiền tham nhũng!
Liệt sĩ nhập ngũ năm lên 9 tuổi, "hy sinh" năm 11 tuổi!
Xử dụng trẻ em làm Đặc Công đi khủng bố!

AI TÀN ÁC HƠN AI?
Điền Đông Phương
Nói đến Tội Ác Chiến Tranh, ta phải phân biệt thế nào là tội ác chiến tranh của những cá nhân, thế nào là tội ác của một chính sách quốc gia.
Mới đây, Ngủ giác đài vừa công bố một băng ghi âm chứng minh rằng hai đại đội, chứ không chỉ đại đội Charlie của tên trung uý súc sinh William Calley, có liên quan đến vụ thảm sát 504 người dân Mỹ Lai.
Vụ Mỹ Lai là một vết nhơ trong quân sử và lịch sử nước Mỹ, toàn dân Mỹ lên án, cả thế giới nguyền rủa.
Nhưng tội ác này vẫn không thấm vào đâu nếu so với cuộc thảm sát Tết Mậu Thân do Cộng quân gây ra ở Huế.
Người dân Mỹ Lai chết vì những viên đạn của ngoại bang. Còn người dân Huế chết vì bị chôn sống, đập đầu, đâm chém… bởi những người cùng một màu da, cùng một huyết thống, những con người tự nhận là đi giải phóng Miền Nam!
Cho tới ngày nay, bất kể những nhân chứng sống, vẫn còn có những kẻ dối trá rằng, không có bằng chứng nào cho thấy Cộng quân là thủ phạm của khoảng sáu ngàn người dân Huế bị sát hại đó!
Tôi không cần nhân chứng, không cần nghe ai nói cả, chỉ cần nhìn những gì người Cộng sản đã làm: Từ lâu, họ đã dựng lên những tượng đài để tưởng nhớ 504 người dân bị thảm sát ở Mỹ Lai. Trong khi đó, chẳng những không dựng lên tượng đài nào ở Huế, ngay sau ngày 30/4/1975, họ lập tức tiêu hủy tất cả chứng cớ của những mồ chôn tập thể, những bảng ghi, những bia tưởng nhớ về cuộc thảm sát này. Đó chính là câu trả lời.
Ngày xưa trong Cải Cách Ruộng Đất, đã có một lời xin lỗi dù là dối trá.
Ngày nay, người Miền Nam chỉ cần một lời thú tội, tại sao họ không thể nói lên lời này?
Vụ Mỹ Lai là một “hậu quả” của chiến tranh súng đạn, trong khi thảm sát Tết Mậu Thân, Cải Cách Ruộng Đất.... là những tính toán chính trị đã được hoạch định trước...
Như vậy thì sự kiện nào mới thực sự tàn ác?


“Luật 10/59, Diệm đã lê máy chép khắp Miền Nam…”
Điền Đông Phương
Sử sách của cộng sản VN rêu rao rằng “Luật 10/59, Diệm đã lê máy chép khắp Miền Nam…”

Vô số những hành vi khủng bố man rợ mà Việt Cộng đã gây ra hàng ngày hàng đêm trên khắp Miền Nam trong suốt 20 năm cốt nhục tương tàn để giết hại đàn bà, trẻ thơ, thường dân vô tội bằng những cách như bắt cóc thủ tiêu, pháo kích vào khu dân cư, đặt chất nổ nơi đông người, giật mìn xe khách… nhằm mục đích gây ra một xã hội bất an, tạo nên nỗi sợ hãi trong nhân dân Miền Nam. Đối với những hành vi vô nhân tàn ác đó, Việt Nam Cộng Hòa đã dùng chính sách CHIÊU HỒI đầy lòng nhân đạo để kêu gọi những kẻ lầm đường lạc lối trở về với chính nghĩa quốc gia.
Truyền đơn Chiêu Hồi trên đây được máy bay
rải xuống khắp nông thôn Miền Nam.


Còn đối với những kẻ vẫn ngoan cố, tiếp tục đi giết hại trẻ thơ, đàn bà, người dân vô tội… thì VNCH phải chiến đấu chống lại những kẻ giết người không gớm tay đó, ông Diệm phải loại trừ những kẻ vô nhân tàn ác đó vì sự an nguy của con dân bằng Luật 10/59 để đặt chúng ra ngoài vòng pháp luật !Với luật 10/59 thì mồm mép các anh nói rằng “Diệm dùng luật 10/59 để lê máy chém đi khắp miền Nam”. Đến khi bị hỏi cái máy chém đó đã chém ai, chém ở đâu, chém khi nào… thì các anh nín thinh! Vì sự thật là trong suốt thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hoà, cái máy chém từ thời Pháp thuộc để lại đó chỉ chém một người duy nhất là tướng Lê Quang Vinh tức Ba Cụt của giáo phái Hoà Hảo mà thôi!
Ngay trong vùng hành quân thuộc vùng kiểm soát của Việt Cộng là Mỹ Lai, mà chuyện thảm sát vẫn có đầy đủ hình ảnh cho cả thế giới xem... Xử bắn Nguyễn Văn Trổi thì vẫn có phóng viên báo chí đầy đủ để quay phim chụp ảnh lưu lại,... Trong khi đó chuyện xử chém ở giữa chợ như các anh rêu rao là chuyện tày trời, thì chẳng có một hình ảnh nào , không đưa ra được tên một người nào bị chém để chứng minh cả, dù thời đó máy chụp ảnh ở Miền Nam giá bán rất rẻ  ai cũng có thể mua được!

Vấn đề được đặt ra là, nếu dưới thời ông Hồ và ngay cả ngày nay, nếu người dân VN làm đúng như Việt Cộng ở miền Nam đã làm là vũ trang súng đạn chống lại chính quyền, bắt cóc thủ tiêu, khủng bố khắp nơi... thì ông Hồ và chính quyền hiện nay sẽ đối phó ra sao?
Chỉ có một cửa hàng buôn bán nhỏ là đã bị quy vào thành phần “tiểu tư sản”, chỉ có vài công đất vài con trâu là đã bị quy vào giai cấp “địa chủ”, rồi là đem ra đấu tố để giết bằng những cách dã man nhất nhằm tạo ra không khí sợ hãi trong nhân dân… Còn ngày nay, chỉ mới nói lên tiếng nói ôn hoà nhưng ngược lại ý đảng là đã bị tù đày, thì nói gì đến việc mang súng đạn ra mà chống lại họ như họ đã làm đối với VNCH?

Vậy thì đối với những kẻ mà hàng ngày hàng đêm, ở khắp miền Nam đã giết hại đàn bà trẻ thơ bằng những cách như pháo kích vào khu dân cư, đặt chất nổ nơi đông người, giật mìn xe khách, bắt cóc được người rồi là tra tấn thủ tiêu chứ không giam giữ…. rồi lại được lãnh đạo của chúng tuyên dương anh hùng, liệt sĩ bằng cách xây đắp cái sự nghiệp giải phóng của chúng trên xương máu của trẻ thơ, đàn bà đó thì VNCH phải làm gì?

VNCH muốn chiến đấu chống lại những kẻ giết người không gớm tay đó, ông Diệm phải loại trừ những kẻ vô nhân tàn ác đó vì sự an nguy của con dân…thì họ phải làm gì? Dùng luật 10/59 để đặt chúng ra ngoài vòng pháp luật song song với chính sách chiêu hồi đầy tính nhân đạo để đón nhận những kẻ lầm đường lạc lối trở về với chính nghĩa quốc gia, hay là bày sẵn cà phê, rượu thịt để mời chúng tiệc tùng mới phải?
Nạn nhân của anh đã bị anh giết như thế nào, thì chính anh cũng xứng đáng nhận cái chết giống như thế! Giết một tên ác nhân để giữ mạng sống cho nhiều người dân vô tội không phải chết vì hắn, là điều nên làm!
Nhưng VNCH đã không làm như thế, VNCH chỉ cho những kẻ giết người không gớm tay đó đi Côn Đảo, Phú Quốc… chỉ để cách ly họ với xã hội để họ không có cơ hội đi khủng bố, giết hại dân lành mà thôi, mãn hạn tù thì thả về… Như vậy đã là quá nhân đạo rồi!
Các anh còn muốn gì nữa?

Trong thời chiến tranh VN 1954 - 1975, Việt Cộng đã khủng bố người dân nông thôn Miền Nam như thế nào
Điền Đông Phương
Đây chỉ là một trong muôn ngàn sự việc mà người dân Miền Nam thời đó đều biết:
Một đơn vị Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đi hành quân vào một vùng nông thôn. Trên đường đi, họ dừng chân ở một thôn xóm hẻo lánh, một người phụ nữ đã mang rổ trứng vịt ra bán cho mấy anh lính trong đơn vị này, và họ đã mua hết. Sau khi đơn vị này rút khỏi vùng hành quân một ngày, người phụ nữ đó đã bị du kích địa phương tìm đến và xử bắn vào đầu, cột xác vào một gốc cây ven đường làng, cổ chị đeo một tấm bảng viết câu: “Tội tiếp tế cho địch”. Không ai được phép mang xác đi chôn cất.
Từ đó, người dân địa phương không ai dám “tiếp tế” cho “địch” nữa, và họ cũng “tự nguyện”... ủng hộ Việt Cộng.
Hình thức khủng bố, giết hại dân lành của những người tự nhận là “làm cách mạng” đã một thời đầy dẫy khắp miền Nam, nó cho thấy, trong một cuộc chiến dành dân lấn đất, kẻ nào tàn ác hơn, kẻ đó sẽ thắng. 
Dĩ nhiên người cộng sản không bao giờ kể lại những hành vi đó trong bút ký chiến tranh của mình, và dĩ nhiên cũng không có những hình ảnh đó trong Viện Bảo Tàng Tội Ác Chiến tranh của những người thắng trận.

Tại sao trong những viện Bảo Tàng Chứng Tích Chiến Tranh không có những hình ảnh này?
Điền Đông Phương
Nói đến chiến tranh là phải có sự tham gia của nhiều phía. Nhưng trong những Viện Bảo Tàng loại đó ở Việt Nam, ta không thấy những hình ảnh được nói rất nhiều về sự tàn ác vô nhân giết người không gớm tay của Việt Cộng như trong vụ Thảm sát Tết Mậu Thân, hàng ngày hàng đêm giật mìn xe khách, pháo kích chợ búa, trường học, ám sát thủ tiêu bằng cách sau khi tra tấn là chặt đầu, chặt tay chặt chân, cột đá vào cổ thả xuống sông...
Đó chính là điều mà người ta hỏi tại sao Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam VN và MTGPMN không hề xây dựng nhà tù ở Miền Nam. Họ rêu rao là vùng họ chiếm đóng là rộng lớn lắm mà? Con số “Ngụy quân” bị “ta” BẮT SỐNG mà ngày xưa Đài Giải Phóng và Đài Phát Thanh Hà Nội hàng ngày đưa tin, nếu dùng máy tính để cộng lại (vì sức người không thể cộng nổi!) thì con số đó ít nhất cũng 5 trăm triệu người (!). Vậy những người BỊ BẮT SỐNG đó đi đâu hết?
Thì ra họ không xây nhà tù chỉ vì khi bắt được ai là họ giết sạch, chứ không cần giam giữ!
Còn việc tại sao không có những hình ảnh tội ác của họ, là vì họ phải dấu nhẹm, vì những tội ác họ đã gây ra đối với người Miền Nam là quá sức tàn ác!
Bởi vậy người Miền Nam thường bảo nhau rằng, nếu muốn có cái nhìn toàn diện, muốn biết những gì mà người Cộng Sản đã làm và dấu nhẹm, thì cứ nhìn những hình ảnh trong các viện bảo tàng trưng bày tội ác chiến tranh đó, rồi tưởng tượng ra những hình ảnh tàn ác gấp ngàn lần… thì sẽ thấy được tội ác của Cộng Sản ở Miền Nam như thế nào.

CHẤT ĐỘC MÀU DA CAM
Điền Đông Phương

Chất độc màu da cam là chất 2,4,5-T có chứa chất độc dioxin.
Ngày xưa khi những đơn vị vận chuyển những thùng phuy chứa loại hoá chất này đến giao cho những tiền đồn để họ dùng khai quang chung quanh căn cứ của họ, thì người dân ở những nơi đó thường đến yêu cầu bán cho họ với giá rất cao (gấp 50 lần giá xăng) để họ mang về dùng làm thuốc diệt cỏ lúa! Tất cả những người đó đều nói rằng, thuốc khai quang có cái lợi hơn thuốc diệt cỏ ngoài thị trường là nếu năm này họ dùng nó để diệt cỏ ở đâu thì qua năm sau tự nhiên nơi đó coi như đã được bón phân rất tốt!
Sau này qua tìm hiểu thì tôi thấy điều đó là đúng. Còn nói về độc hại thì hầu hết những loại thuốc dùng trong nông nghiệp đều gây độc hại.

Luật sư chính của cựu binh Mỹ trong vụ kiện chất độc màu da cam, Gerson Smoger nói: “Và chính 2,4,5-T là chất có chứa chất độc dioxin. 2,4,5-T được chọn để sử dụng ở VN không phải vì nó mới được phát hiện. Nó được chọn vì hằng năm có 50 triệu tấn 2,4,5-T được sử dụng để phun ở các trang trại, dọc các đường tàu hỏa và bên lề đường để diệt cỏ ở Mỹ.
Thực tế Chính phủ Mỹ muốn chọn hóa chất đã nằm trong quá trình sản xuất và ĐÃ ĐƯỢC SỬ DỤNG TẠI MỸ vì đó là cách duy nhất để có đủ hóa chất dùng cho nhu cầu tại VN”. Như vậy khi Mỹ dùng thuốc diệt cỏ đó, họ không nghĩ rằng có hại, vì đã được dùng rồi ở bên Mỹ. Nhưng dù sao thì Mỹ cũng đang nổ lực hàn gắn vết thương chiến tranh, Mỹ đang tẩy chất độc dioxin ở VN.

Điều tôi muốn nói ra ở đây là, sau 1975, miệng thì rêu rao về những tác hại của chất độc màu da cam mà tại sao nhà nước CSVN lại thúc đẩy những người Miền Nam, đặc biệt là gia đình vợ con của những thành phần làm việc cho VNCH phải đi kinh tế mới, đến những vùng mà họ cho là độc hại đó?
Thay vì đưa người dân ra khỏi những vùng độc hại, thì CSVN lại bắt người dân đi “kinh tế mới” như thế! Có phải đó là chính sách mượn chất độc màu da cam còn sót lại để tiêu diệt gia đình những người bại trận hay không?
Chúng ta thử xem có bao nhiêu nạn nhân da cam ở trong Nam là gia đình cán bộ CSVN? Hay phần đông là dân nghèo?

Câu hỏi được đặt ra: Khi Mỹ dùng thuốc diệt cỏ đó, Mỹ không nghĩ rằng có hại, vì đã được dùng rồi ở bên Mỹ. Còn CSVN thì đưa dân tới đó vì họ tin rằng chất dộc đó là rất độc hại.
Vậy ai mới là tàn ác?

Vụ kiện CHẤT ĐỘC MÀU DA CAM
Vụ đòi bồi thường "chất độc mầu da cam" rõ ràng chỉ là thủ đoạn chính trị để lấy lòng dân trong nước!

-Nếu CSVN thật sự "thương" người dân thì đã không để đàn anh Trung Cộng xử dụng thị trường VN như một thùng rác tiêu thụ hàng phế phẩm, nhập vô số thực phẩm có hóa chất độc hại xem ra di hại còn gấp nhiều ngàn lần chất độc da cam mà các nước khác từ chối vì lý do an toàn. Chưa hết, CSVN còn vì lợi ích của đảng mà cương quyết tiến hành dự án khai quặng Bauxite vô cùng độc hại tại Tây Nguyên, Lâm Đồng bất chấp những ngăn cản của những nhà khoa học. Việc khai thác bô xít, ngay cả Trung Cộng cũng là CS mà còn không nhẫn tâm để người dân TQ phải hứng chịu hậu quả độc hại ấy nên TQ đã đóng cửa hàng trăm quặng Bauxite trên lãnh thổ của họ để sang khai thác ở VN!

-VN cũng đã nhập cả trăm ngàn tấn DDT từ Liên Xô cũ để chống bịnh sốt rét từ giữa thập niên 80 cho tới đầu thập niên 90 (khoảng năm 1980-1985 ở VN luôn có những đợt phun thuốc diệt muỗi tận mỗi nhà mỗi năm 2-3 kỳ). Chất DDT độc hại như chất dioxin (một chất phụ được tạo ra ngoài ý muốn trong quá trình sản xuất chất Da Cam). Chất DDT này bị cấm dùng ờ Hungary năm 1968, Na-Uy và Thụy điển 1970, Mỹ 1972, và Anh 1984. Vậy mà bọn CSVN vẫn ồ ạt nhập với khối lượng DDT hết sức là cao vào VN.
Vậy chính quyền CSVN sau 1975 mới là thủ phạm dùng dioxin vào mỗi hộ gia đình. Thuốc DDT cũng dùng để trừ sâu ngoài ruộng nữa. Bây giờ thì đổ tất cả lỗi cho...USA !

-Quân đội Mỹ rải chất độc màu da cam, sao không kiện chính phủ Mỹ, lại đi kiện hảng sản xuất thuốc diệt cỏ? Kiện như thế có khác gì một kẻ cầm dao chém người thì không bị kiện lại đi kiện hảng sản xuất ra con dao?
Tìm hiểu tại sao VN lại đi thưa kiện kiểu đó, ta sẽ thấy được cái lưu manh tráo trở của cộng sản VN trong việc thi hành Hiệp Định Paris 1973.

-Mỹ chỉ rải chất độc màu da cam ở trong Nam, nhưng hầu hết danh sách nạn nhân lại ở Miền Bắc, con số nạn nhân cũng bất nhất! Điều đó cho thấy cái dối trá của cộng sản VN. Mỹ đề nghị gởi một phái đoàn khoa học qua VN để tìm hiểu nghiên cứu thì CSVN không chấp nhận, phản đối. Rõ ràng CSVN đã lừa bịp người dân VN và thế giới !
Nếu họ thật lòng quan tâm đến những nạn nhân chất độc màu da cam, thì khi Mỹ đề nghị để Mỹ phỏng vấn từng trường hợp để giải quyết, thì họ đã không bác bỏ và yêu cầu Mỹ phải trao tiền thẳng cho họ, khiến cho Mỹ phải bỏ đi không thèm nói đến nữa (Lý do là vì Mỹ chỉ rải chất độc màu da cam từ phía Nam vĩ tuyến 17, mà trong danh sách nạn nhân thì phần lớn là người được sinh ra và lớn lên ở miền Bắc! Trong khi đó thì những kẻ tật nguyền đáng thương vì những BỆNH XÃ HỘI đều được họ đưa vào danh sánh những nạn nhân chất độc màu da cam!)

-Nói cho cùng, đất nhà tôi tôi ở, anh vào nhà tôi để ăn cướp, giết thân nhân tôi thì tôi có toàn quyền xử dụng bất cứ phương tiện nào có được để tự vệ, để chống lại anh, nếu sợ bị hại thì anh đi nhà khác mà ăn cướp, chứ vào nhà tôi làm gì rồi kêu?
Thì ra là vì “há miệng mắc quai” vì ta đi xâm lược miền Nam, nên phải cứng họng! Vào nhà người ta mà ăn cướp, bị chủ nhà và bạn bè của họ đập vào mặt rồi vác cái mặt máu mà đi kiện thì chỉ có cái thứ mồm loa mép giải cộng sản VN mới có thể làm được mà thôi!

"Chất độc màu da cam" là nước cờ hoàn toàn bịp bợm nhằm trốn tránh trách nhiệm của bọn CSVN với người dân. Vụ kiện nếu có thắng thì tha hồ bọn chúng chia nhau ăn vì con số nạn nhân bọn chúng đã cường điệu, một con số ảo. Thua thì bọn chúng được tiếng lo cho dân và cũng trốn tránh được trách nhiệm để cho dân chúng mấy chục năm ăn uống thiếu dinh dưỡng...

Dửng dưng với Tội ác chính là đồng lõa, khuyến khích tộc ác. Khi chúng ta dửng dưng với những đau khổ, chết chóc, mất mát, bất công ...của tộc ác đối với chính dân tộc chúng ta, chúng ta không đáng làm người! Khi chúng ta không lên tiếng bênh vực, bảo vệ sự công bằng, lẽ phải cho chính dân tộc của chúng ta thì chúng ta là kẻ bất nhân.
Nhưng hãy truy cho ra đâu là cội nguồn của tội ác đó để thấy ai mới chính là tội đồ của dân tộc này! Đó là: Nếu CSVN không phát động cuộc chiến tranh xâm lược VNCH thì Mỹ không có lý do gì để vào miền Nam làm nghĩa vụ của đồng minh đối với đồng minh. Như vậy VN đã không có chiến tranh, không có ai phải chết vì chiến tranh cả, không có dội bom miền Bắc, không có chất độc màu da cam ở Miền Nam…
Đừng lợi dụng sự đau khổ của những kẻ tật nguyền để tuyên truyền dối trá, vì đó cũng chính là một tội ác. 
Tôi nói thật, nếu CSVN đừng nhúng tay vào vụ kiện này, thì những người tật nguyền vô cùng đáng thương ở VN đã được Mỹ trợ giúp từ lâu rồi, vì lòng nhân đạo!
Điền Đông Phương


TỘI ÁC CỘNG SẢN VIỆT NAM


1) Thời Pháp Thuộc


2) Thời Chiến Tranh VN 1954-1975



3) Thời Bao Cấp
a) Ở Miền Bắc XHCN (1954-1986)

b) Ở Miền Nam (1975-1986)

4) Thời Đổi Mới


5) Thời nay